Đặt chân xuống sân bay Tân Sơn Nhất khi trời đã xế trưa, hít một hơi dài, tôi cảm nhận rõ cái oi ả, nóng bức của đất Sài Thành đông đúc. Đón tôi bằng bữa cơm đầy đủ hương vị của miền Nam, canh chua cá lóc với rau tập tàng cùng đĩa chả giò mới ra lò nóng hổi, chị Nguyễn Thanh Hằng (40 tuổi, ở số 35, khu Bờ Hàng, đường 68, bến Phú Định, phường 16, quận 8, HCM) nhiệt tình mời khách món ăn mà mình tự tay chuẩn bị và cũng không quên thưởng cho mình vài miếng ngon lành.
Tôi khá ngạc nhiên bởi nghe nói chị phải kiêng khem khổ sở suốt 10 năm nay vì căn bệnh viêm đại tràng mãn tính, ăn không dám ăn, uống không dám uống, tôi buột miệng hỏi: “ơ, nghe nói chị bị đại tràng mà…?” Chị gật đầu thừa nhận câu hỏi của tôi, rồi chậm rãi kể: “Bị đại tràng từ sau khi sinh bé thứ 2 năm chị mới 30 tuổi, lúc sinh xong, vì có vài vấn đề sức khỏe nên chị phải dùng kháng sinh dài ngày. Chị bị táo bón nặng, có khi 5-7 ngày mới đi vệ sinh 1 lần, bụng lúc nào cũng óc ách khó chịu. Chị đã ăn chuối, khoai lang, rau mùng tơi rất nhiều nhưng không đỡ. Từ tháng thứ 3 trở đi tự dưng chị không bị táo bón nữa mà phân thường lỏng, nát không thành khuôn, cứ ăn xong là đi. Tình trạng ngày càng nặng hơn, trước thì ngày đi 4-5 lần, sau tăng lên 7-8 lần. Không ăn thì bình yên nhưng cứ ăn vào là sôi bụng, sau đó đau quặn bụng và phải đi cho tới khi hết những thứ đã ăn vào thì mới yên. Người ta sinh nở xong, ăn uống kiêng cữ cùng lắm là 3 tháng 10 ngày, thế mà “nhờ” mắc bệnh quái đản này chị phải ăn uống như bà đẻ suốt 10 năm nay đấy. Đồ ăn cứ phải là nấu kĩ, không dầu mỡ chứ ăn đồ bên ngoài, rồi những thứ tái tái, chưa chín hay ngay cả hoa quả thì biết ngay, đi không cầm được”. “Ô vậy tại sao tự dưng chị lại bị bệnh này?” – tôi hoang mang hỏi. Chị “À” một tiếng rõ to, kể: “Bác sĩ bảo tại chị dùng kháng sinh nhiều quá làm mất cân bằng hệ vi khuẩn ở đại tràng gây táo bón nên phân cứng cọ vào niêm mạc đại tràng, toàn hại khuẩn nữa, từ đó làm loét đại tràng, lâu dần dẫn tới viêm. Bác sĩ kê đơn thuốc tây, chị uống vào cầm tiêu chảy ngay nhưng ngưng uống là tái lại tức thì. Chị dùng cả thuốc bắc nhưng lúc bị tiêu chảy thì lại phải ngưng thuốc bắc để làm vài viên thuốc tây mới “cầm” được. Cứ thế bệnh đại tràng đeo đẳng ngót nghét đã chục năm, đi chơi không dám đi, có đi chị cũng phải lựa cái chỗ gần nhà vệ sinh để chạy cho kịp. Nhà bán café, chị thèm cốc café sữa quá mà 10 năm nay không dám uống”. Tôi cứ há hốc miệng nghe chị kể trong sự kinh ngạc: “Bị đại tràng khổ quá chị ơi!” “Cũng may đã qua rồi em” – Khẽ mỉm cười, chị Hằng kể: “Tình cờ đọc được tờ báo sức khỏe có nói về kinh nghiệm vượt qua đại tràng nhờ hoạt chất Immunecanmix – thành quả của công nghệ sinh học Hoa Kỳ hỗ trợ tái tạo và phục hồi niêm mạc đại tràng kết hợp với thảo dược: bạch linh, bạch truật và vân mộc hương là 3 loại kháng sinh tự nhiên mạnh nhất có tác dụng chống viêm, tiêu sưng, làm lành vết loét. Ý nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu chị là “quảng cáo” nên cũng không có niềm tin, sau rồi thấy nhiều người sử dụng có hiệu quả tốt, các trang báo mạng uy tín đều đưa tin nên chị xuôi dần và quyết định dùng. Ngày uống với liều 4 viên mỗi ngày chia 2 lần, chị uống được 1 tuần chẳng thấy đỡ mấy, sang tuần thứ 2 có nhưng chưa rõ rệt. Chị rầu quá, chẳng biết nên tiếp tục hay ngừng đây, sẵn tiện thấy vỏ hộp có số điện thoại dược sĩ tư vấn 1800646446 chị bấm gọi ngay. Được dược sĩ tư vấn cặn kẽ, hóa ra sản phẩm từ hoạt chất sinh học và thảo dược, tác dụng không nhanh nhưng an toàn nên chị lại kiên trì”.
Đáp lại ánh mắt chờ đợi của tôi, chị Hằng tiếp tục kể: “Uống thêm 1 tuần nữa, quả nhiên số lần đi ngoài đã thưa, đau bụng cũng không tới mức quặn lên nữa. Được tròn 1 tháng, chị thấy ăn uống đã thoải mái hơn, ăn xong không bị đau bụng nữa. Hết tháng thứ 2, phân đã thành khuôn mượt mà, ngày đi 1-2 lần, bệnh giảm đã được 70-80%. Và sau 3 tháng sử dụng, những triệu chứng của viêm đại tràng hầu như không còn, chị ăn uống ngon miệng, ăn được nhiều hơn, những món mà trước đây chị không dám thì giờ cũng ăn được rồi, như bữa trưa nay em vừa chứng kiến đó.”. “Nhiều người gặp lại chị sau một thời gian rất ngạc nhiên vì sự thay đổi tích cực trông thấy, từ da dẻ hồng hào tới thần sắc tươi tắn. Trước đây vì bệnh tật, chị không có thời gian, tinh thần và sức khỏe cho những thú vui như du lịch hay liên hoan thì bây giờ chị có thể thoải mái thực hiện những ước mơ được ấp ủ bấy lâu rồi”. Ánh mắt chị Hằng ánh lên những tia hi vọng khi cuộc chiến dai dẳng với căn bệnh đại tràng.
Ý kiến của bạn